Tháng Mười Một năm này quả là đặc biệt.
November – Nước Đức người ta rầm rầm kỷ niệm 20 năm sụp đổ bức tường Berlin, tờ báo nhỏ nhỏ (không bằng LA Times) như tờ Người Việt ở Nam Cali còn cử phóng viên đi làm tin, tường thuật trực tiếp, ra số đặc biệt có hình ảnh anh lính Đông Đức nhảy rào, nằm trang trọng ở trang bìa ngon lành.
Cả Châu Âu, cả thế giới người ta đổ xô vào Lễ hội Tự do ở Đức để chiêm ngưỡng. Mừng sinh nhật 20 năm của trở lại Tự do, có nhạc Rock, có pháo bông nổ chóe.
Tháng Mười Một – Nước Việt Nam xa xôi ở tận miền Đông Nam châu Á, có một buổi lễ kỷ niệm 92 năm Cách mạng Tháng Mười Nga. Mà cái này đúng là đám giỗ. Theo tiếng Huế miền Trung của nhà văn Huy Phương gọi là ngày kỵ. Kỵ cái ông Cách Mạng Tháng Mười bị người ta đạp chết vì leo tường. Chết tức tưởi không một lời trăn trối.
Một sự kiện của người dân Châu Âu nhưng lại lưu vong lòng dòng qua Châu Á. Lê Nin, kiến trúc sư sao không thấy ai dòm vô một chút cho đỡ tủi cái ông Lê Nin cái coi? Tội nghiệp bác Lê Nin. Sống không khôn mà thác lưu vong.
Anh Tố Hữu nhà mình đúng là tiên tri thật các bác nhể? Ông Lê Nin ở nước Nga, vậy mà bác ấy thấu thị cái số kiếp của ông Lê Nin cuối cùng chỉ ở Việt Nam mà thôi mới là khủng thế cơ chứ!
Thơ rằng:
“Ông Lê, Nin ở, nước Nga
Mà sao, em thấy, rất là, Việt Nam.”
Mấy anh Tàu, Cuba, Bắc Hàn thua xa Việt Nam mình. Sao tụi nó không tổ chức làm đám kỵ Cách mạng tháng Mười-Nga vào tháng Mười Một hoành tráng như nhà ta nhỉ? Tụi nó đúng là đồ vô ơn, quân “ăn cháo đái bát”.
Không nhờ Cách Mạng Tháng Mười thì có mà suốt ngày chui đầu vào hãng, làm công nhân đóng tàu, phu khuân vác bến xe, hoặc mãi mãi là thành phần bần cố nông, đi ở đợ cho các nhà chủ… chứ làm gì được như hôm nay?
“Càng nhớ lại những ngày tủi nhục mất nước, nhớ lại mỗi bước đường đấu tranh cách mạng đầy hy sinh, gian khổ mà cũng đầy thắng lợi vẻ vang thì giai cấp công nhân và nhân dân lao động Việt Nam càng thấm thía công ơn to lớn của Lê-nin và Cách mạng Tháng Mười“.
Cảm động quá, hichic..
Vì vậy mà không, không kỵ , giỗ gì đây hết. Phải gọi là lễ kỷ niệm cho nó chuẩn văn hóa. Nhờ ơn Cách mạng tháng Mười, mà ta vươn lên “rũ bùn đứng dậy sáng lòa”. Từ tên bắt ếch mà thành nên ông.
Có lẽ mình nhờ có 4000 năm văn hiến nên làm cái gì cũng hên. Phải biết sống theo đạo lý “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đúng theo kết tinh của tinh thần nhân văn, “hòa nhập mà không hòa tan”, đích thị cái này là đậm đà bản sắc Việt. Đỉnh quá chớ còn gì nữa!
Lễ kỷ niệm thì phải có diễn văn, trong đám kỵ thì cũng phải có cầu kinh, lần chuỗi hạt chứ:
Để kỷ niệm cái tinh thần triệt vĩ đại của cách mạng tháng Mười- Nga. Trong bài kinh viết đăng trên trang nhà của báo Tạp chí CS điện tử, ông Tô Huy Rứa – Trung Ương Trưởng Tế, đã thành kính có đôi lời tâm huyết bằng những trích dẫn của những trí thức – học giả như thế này:
“Giôn Ken Gơn-brai, nhà kinh tế học Mỹ, giải thưởng Nô-ben đã nói trong cuộc đối thoại với Viện sĩ Men-chi-cốp của Nga: “C.Mác là một nhân vật quá lớn để chúng tôi có thể dành riêng C.Mác cho những người cộng sản”. Xtê-phan Mắc-ghên, Giáo sư Ðại học Ha-vớt của Mỹ viết trong bài báo về C.Mác, đăng trên “Nhật báo phố Uôn”, 12-1991: “Bằng sự phân tích có tính chất phê phán, C.Mác, một nhà nghiên cứu vĩ đại đã góp phần xác định chương trình nghị sự của thời đại. Các Mác vẫn đang tác động đến những tư duy hiện đại về lịch sử và kinh tế”. Mác Gôn-lơ, Tiến sĩ văn học và Thạc sĩ khoa học lịch sử, đảng viên Ðảng Xã hội Pháp đã nhấn mạnh: Người ta gặp một nguồn sáng chói lọi và ngợp đi trước tầm lớn lao và sự sâu sắc của tư tưởng Mác, trước sự vỗ cánh sáng tạo và say mê của một trí tuệ luôn luôn tự do, khiến cho các câu chữ của C.Mác được nâng cao bởi một nhịp điệu và một niềm rung cảm đặc biệt… Các Mác là người đồng thời không thể thiếu của chúng ta. Giắc-cơ Ðê Ri-đa, một triết gia hiện đại ở Phương Tây, có uy tín lớn ở Pháp và ở Mỹ, dù không phải là một người Mác-xít nhưng vẫn khẳng định sự cần thiết phải trở về với C.Mác. Ông giải thích rõ, không có tương lai nếu không có C.Mác, không có các di sản của C.Mác. C.Mác là nhà tư tưởng của Thế kỷ 21. Tầm vóc lớn lao của C.Mác và Chủ nghĩa Mác là ở sự kết hợp làm một sức mạnh của khoa học, cách mạng và nhân văn, nêu lên khát vọng cao cả giải phóng con người và loài người, xóa bỏ bóc lột, áp bức, nô dịch để vươn tới tự do và làm chủ. Chủ nghĩa xã hội và Chủ nghĩa cộng sản là một học thuyết như thế, nó không chỉ giải thích thế giới một cách khoa học mà còn cải tạo thế giới bằng cách mạng.”
Muốn đọc toàn văn bài kinh tế lễ thì ở đây:
Đọc lên mà không thấy phì cười mới là hay. Hehehe..
Thế đấy, trong một đoạn trích ngắn vài dòng so với bài viết dài ở trên, Rứa Ta đây đã tổng hợp một cách uyên bác để đưa vào những nhân vật rất chọn lọc nhưng không kém phần phổ quát. Này, có nhà kinh tế học để minh họa làm giàu nhé, có giáo sư Harvard trong đây để thấy cái trí tuệ nhé, có thạc sĩ xã hội người Pháp để thấy cái tầm văn hóa nhé, có triết gia uy tín để khẳng định cái quan trọng của ý thức của thời đại nhé.
Vậy thì cả ba cái lĩnh vực then chốt kia nằm trong một ông Marx đa năng sao không xài? Trí thức thế giới đúng là dở hơi, nếu không nhìn nhận Việt Nam là đỉnh thì đúng là quân thiên vị.
Nói theo như tinh thần trôi chảy của phát ngôn Bộ Ngoại Giao ta thì: Việt Nam có đầy đủ cơ sở lý thuyết, học thuyết, tinh thần hội nhập đi trước thời đại, để khẳng định là Việt Nam có khả năng làm kim chỉ nam cho thế giới về vận dụng sáng tạo tư tưởng Marxist- Leninist để tiến lên thế giới đại đồng.
Các ông kia nổi tiếng thế mà còn khẳng định lý thuyết của Marx là vĩ đại, Rứa ta đây cả một bụng Marx thì tầm nhìn “khoa học trên cả mọi khoa học” nổi tiếng hơn nhiều nhưng mà khiêm tốn thôi.
Để đó mà xem, lúc đó thế giới phải cần thiết trở về với Marx, thì người ta sẽ tìm đến Việt Nam mình, tìm đến Rứa ta mà học hỏi. Lúc đó ta tha hồ mà xây dựng Việt Nam bằng kinh tế tri thức nhá! Lúc đó thế giới sẽ nhìn về Châu Á chỉ duy nhất hướng về mô hình Việt Nam. Kỷ nguyên sắp tới là Kỷ nguyên Châu Á, và có thể xem là Kỷ nguyên Việt Nam. Tin đi, thế nhé!
Sau buổi lễ kỷ niệm hoan hô vỗ rát cả tay, trong một góc nhà hàng ở Hà Nội. Rứa đại ca cùng các đại biểu khách mời, nâng li bia và cùng hô khẩu hiệu: Zô Zô cái coi, lấy cái tinh thần cách mạng tháng Mười đi. Ơ cái anh này, bia mà uống như thế thì làm sao mà làm cách mạng? Tinh thần cách mạng là phải triệt để, làm hết trăm phần trăm cho khí thế xem nào. Có thế chứ, uống tốt lắm! Tốt lắm!
Bên kia trời Âu, nơi xuất phát cách mạng Tháng Mười Nga, và tại nước Đức- quê hương của Marx, dân chúng đổ ra đường để nhảy múa và chào đón pháo bông mừng lễ hội trở về với Tự do mà họ đã bị mất vì cuộc cách mạng Đỏ cách đây 92 năm.
(Hết tường thuật)
Đám kỵ, dù có bia bọt hoành tráng, hò hét diễn văn đến đâu cũng vẫn thấy buồn. Vì cái số phận chết lạnh, chết hắt hủi trong tủi nhục cô đơn không ai dòm đến.
Còn lễ mừng sinh nhật, dù có bị trời mưa, hoặc thời tiết xấu thế nào đi chăng nữa, cả đám đông Âu Châu tự do hò hét vui chơi, vẫn thấy sướng và rất chi là ROCK!
8Tê